Ở ĐÂU XA
Earl Nightingale
Hạnh phúc luôn có quanh ta
"Tôi sống không được hạnh phúc" là câu nói
  bây giờ thường nghe, như thể hạnh phúc là đích tối hậu của cuộc sống. Hiểu vậy
  là sai. Hạnh phúc là một hiệu ứng, một sản phẩm phụ, là những biểu hiện ngoài
  mặt của một thứ khác. Vì vậy đi tìm hạnh phúc rất mực nghĩa đen chỉ là đi tìm
  trong vô vọng. 
Hạnh phúc chỉ đến với người đã làm điều gì đó để nó
  sinh ra. Hạnh phúc mang vô vàn dáng vẻ, có thể là gặp đúng đối tượng, đúng nửa
  kia. Tình yêu luôn mang đến một loại hạnh phúc phấn chấn. Nếu tình yêu thật
  lòng và lâu dài, có thể yên định thành một sự trạng hạnh phúc vĩnh viễn. Tất
  nhiên, sẽ có những lúc thăng trầm, những ngày tốt và những khoảnh khắc tồi tệ,
  nhưng nếu mối quan hệ này êm đẹp và như y, có thể mang lại một niềm vui dài
  hàng mấy chục năm sau. 
 | 
  
Quite often we hear
  people say, "I'm unhappy," as though happiness were the object, or
  purpose, of life.  It isn't, nor can it be.  Happiness is an
  effect, a by-product, a symptom of something else.  Therefore, seeking
  happiness directly must always result in failure. 
Happiness comes
  only to those who have done something to cause it. It can be meeting the
  so-called "right person."  Falling in love brings a euphoric,
  giddy kind of happiness which, if the love is real and lasting, can settle
  down into a kind of permanent state of happiness.  There will be ups and
  downs, of course, so-called good days and moments and bad days and bad
  moments, but if the relationship is sound and satisfying, having the right
  person can bring a kind of joy for many, many years. 
 | 
 |
Hạnh phúc thường đến với những người làm việc hăng
  say và đầy sáng tạo khi họ đã tìm được và tham gia vào công việc họ có thể tận
  hiến. Khi công việc này hoàn thành, họ phải tìm một đích cống hiến khác.. 
Với một nhà văn, đích này có thể là một cuốn sách hoặc
  truyện; với một họa sĩ là một chủ đề, ý tưởng mới… cũng tương tự nơi các kiến
  trúc sư, kỹ sư, tất cả những ngành nghề trên đời. 
 | 
  
Happiness generally
  comes most often to productive and creative people when they have found and
  are engaged in work in which they can lose themselves.  When the work
  has been completed, they must then, after a while, find more. 
For the author, it
  can be a book or a story; for the painter, a subject, an idea. And it's the
  same with architects, engineers and all the rest of us. .        
 | 
 |
Chúng ta thường hạnh phúc nhất khi chúng ta không nhận
  thức được hạnh phúc của mình. Chúng ta sẽ để hết tâm trí vào công việc nào đó
  cần sự rất mực tập trung và tài năng tốt nhất của chúng ta và đột nhiên ta
  phát hiện ra, lúc tạm dừng công việc, rằng vài giờ đã trôi qua mà chúng ta
  không hề hay biết, như chúng ta ngắt khỏi thời gian và môi trường xung quanh.
   
Và, nếu chúng ta nghĩ một chút, chúng ta sẽ nhận ra
  trong những khi đó chúng ta đang sống gần nơi đỉnh trời và sống trong một niềm
  hạnh phúc dào dạt. 
Hạnh phúc cũng đến khi chúng ta làm điều gì đó cho
  người khác. Vào hôm Giáng sinh, niềm hân hoan hay hạnh phúc của chúng ta có
  thể ở mức gần tột độ, không phải do háo hức về những món quà người thân cho ta
  mà háo hức chờ đợi những người chúng ta thương yêu mở quà chúng ta tặng cho. Nếu
  cẩu thả, chúng ta có thể không cảm nhận hết niềm vui nỗi thích thú khi mở quà
  người thân tặng họ. Chúng ta phải nhớ vào thời điểm đó người thân thấy cực kỳ
  hạnh phúc, ta càng nên khoản đãi họ sốt sắng, 
  để thổi bùng niềm hạnh phúc này đến trọn vẹn. 
 | 
  
Happiness generally
  comes most often  
We are usually
  happiest when we are unaware of our happiness.  We'll be busily engaged
  in something that demands our full attention and best talents and suddenly
  discover, during a pause in the work, that several hours have passed in which
  we've been completely unaware of the passage of time and our
  surroundings.                  
And, if we think
  about it, we'll realize that we were living close to the peak during that
  time and that we were in a very high order of happiness. 
Happiness comes
  when we are doing something for others, too.  On Christmas morning, our
  joy or our happiness can be at a very high level, not because of our
  anticipation of what we might receive but, rather, in anticipation of watching
  our loved ones open our gifts to them.  In fact, if we're not careful,
  we can fail to register sufficient excitement and joy upon opening the gifts
  we receive from others.  We must remember that they are happiest at that
  time and to give them top billing, to stretch their happiness to its full
  length. 
 | 
 |
Đôi khi chúng ta rất xao xuyến trước lúc họ mở quà của
  chúng ta cho họ, chúng ta hay có xu thế mong quà của mình gây ấn tượng hơn những
  món họ đã cho chúng ta. Bạn hãy xem chừng, đặc biệt khi liên qua đến bọn trẻ.
  Chúng đã dành nhiều ngày, có lẽ nhiều tuần, nghĩ ngợi về phút giây tối hậu
  chúng ta sẽ mở món quà chúng ra, món mà chúng đã đầu tư vào rất nhiều suy
  nghĩ, tình yêu kính và sự ân cần. 
Vậy nếu chúng ta nhớ rằng chúng ta chỉ được hạnh
  phúc nhất khi làm những điều vì người khác, khi chúng ta bận rộn nhất và sau
  khi chúng ta đã thực hiện điều gì đó đáng giá, chúng ta sẽ không bao giờ phải
  buồn bã, ít nhất sau không lâu nữa. Chúng ta chỉ cần tìm một kế hoạch để làm
  việc, hoặc dành trọn một ngày cố sức làm những việc cần phải làm, tìm cách
  làm một việc gì đó vì người khác. Hạnh phúc, như con bướm, sẽ bay đến đáp xuống
  tay áo chúng ta thôi. 
Hạnh phúc không phải là đích tối hậu của cuộc sống.
  Nó là một hiệu ứng, một sản phẩm phụ của niềm vui say công việc, những việc
  ta làm vì người khác. Hiểu như vậy, bạn không cần phải tìm nó ở đâu xa cả. 
 | 
  
Sometimes we're so
  anxious for them to open something we've given, we'll tend to pass over the
  things they've given us.  Have to watch that, especially where the
  children are concerned.  They've spent days, perhaps weeks, thinking of
  the moment when we'll finally open the present on which they've lavished so
  much thought and love and care. 
So if we remember
  that we are happiest when we are doing things for others, when we are
  busiest, and after we have accomplished something worthwhile, we need never
  be unhappy again, at least not for long.  We need only find a project on
  which to work, or put in a good hard day doing those things that need to be
  done, or find a way to do something for others.  Then happiness, like a
  butterfly, will come and land on our sleeve. 
Happiness is not
  the purpose of life. It is a by-product of keeping busy, of losing ourselves
  in our work and of doing things for others. Knowing that, we need never be unhappy
  again. 
 | 
 |