Chapter One: Scrooge
Set speed:
Marley
  was dead. That was certain because there were people at his funeral. Scrooge
  was there too. He and Marley were business partners, and he was Marley's
  only friend. But Scrooge looked very happy at the funeral because on that day
  he made some money. Scrooge was a clever businessman. 
Yes, old Marley was certainly dead. But years later his name was still there above the office door. Scrooge and Marley. That was the company's name. Sometimes people called Scrooge 'Scrooge' and sometimes 'Marley'. He always answered. It was all the same to him.  | 
  
  
Marley
  đã chết. Chắc chắn là như vậy vì có đông người đưa ma ông ấy mà. Scrooge cũng
  có mặt khi ấy. Ông với Marley là hai đối tác kinh doanh và ông còn là bạn duy
  nhất của Marley. Scrooge dù vậy trông rất vui vẻ tại buổi đám tang vì chính
  ngày hôm đó ông đã kiếm bở được một số tiền. Scrooge là một doanh nhân nhạy
  bén. 
Chắc chắn ông già Marley đã chết. Nhưng nhiều năm sau, tên ông vẫn còn thấy ghi trên cửa văn phòng. Vẫn cửa hiệu Scrooge và Marley. Đó là tên của doanh nghiệp này. Đôi khi người ta gọi Scrooge là 'ngài Scrooge' và đôi khi là 'ngài Marley'. Tên nào ông cũng nhận cả. Với ông đều như nhau mà thôi.  | 
 ||
Oh,
  but he was a mean man, Scrooge! He never spent
  any money and he never gave any away. He was an old miser. And he was a cold and
  solitary man. The cold was inside him. You could see it in his red eyes and
  on his blue nose and thin, white lips. You could hear it in his hard voice,
  and it made his office cold, especially at Christmas.  
Nobody
  ever stopped him in the street to say, 'My dear Scrooge, how are you? When
  will you come and see me?' Children never spoke to him, and even dogs ran
  away from him. 
But
  Scrooge didn't care. He liked it. That was what he wanted. 
 | 
  
  
Ôi,
  cái lão này là một kẻ đê tiện xấu xa! Scrooge không bao giờ tiêu tiền hay cho
  đi một xu nhỏ. Ông là một lão bủn xỉn, một con người lạnh lùng cô độc. Bên
  trong lão ta là cả một tảng băng. Bạn có thể nhìn thấy hơi lạnh ghê người
  trong đôi mắt đỏ au, chiếc mũi mét xanh và đôi môi mỏng trắng bệch; bạn có thể
  nghe thấy hơi lạnh qua giọng nói đanh khô của ông ta, chất giọng ấy làm cho
  khắp văn phòng ông ta lạnh toát, đặc biệt vào dịp lễ Giáng sinh. Chưa một lần
  đã ai từng ngăn bước ông trên đường để chào rằng, 'Hân hạnh quá thưa ngài
  Scrooge qúy mến. Ngài có khỏe không? Khi nào quá bước đến nhà tôi
  cái đi nhé?' Trẻ em không bao giờ hó hé với ông một lời, cả những con chó vừa
  thấy dáng ông cũng cúp đuôi chạy biến. Nhưng Scrooge không quan tâm. Ông
  thích như vậy. Ông muốn như vậy. 
 | 
 ||
One
  Christmas Eve Scrooge was sitting in his office. It was only three o'clock in
  the afternoon but it was already dark. The weather was very cold and there
  was a lot of fog. It came into the office through the windows and doors. Bob
  Cratchit, Scrooge's clerk,
  was copying letters in a dark little room, and the old man watched him
  carefully. Bob had a very very small fire in his room. It was even smaller
  than Scrooge's, and he tried to warm his hands at the candle but he couldn't
  do it. 
 | 
  
  
Một
  đêm Giáng sinh Scrooge đang ngồi trong văn phòng cửa hiệu. Mới ba giờ chiều
  mà ngoài trời đã tối. Tiết trời rét buốt và sương xuống nhiều. Sương
  mù chui vào văn phòng qua ngõ các cửa sổ và cửa ra vào. Bob Cratchit, thư ký
  cửa hiệu, đang ghi ghi chép chép sổ sách trong căn phòng làm việc nhỏ tối om,
  chủ thì cứ chăm chăm nhìn anh. Bob chỉ có một ngọn nến rất nhỏ trong phòng,
  nhỏ hơn cả của ông Scrooge. Anh cố gắng xoa đôi tay mình lên ngọn nến cho ấm
  áp nhưng không thể làm được. 
 | ||
business partners
mean man
miser
clerk
'A merry Christmas,
  uncle!' said a happy voice. And Scrooge's nephew Fred came
  in. 
'Bah!' answered Scrooge. 'Humbug!', His nephew looked warm. His face was red and his eyes were bright. 'Christmas a humbug, uncle?' he cried, surprised. 'You don't mean that, I'm sure.' 'Yes, I do " said Scrooge. 'Merry Christmas! Why are you merry? You're a poor man, aren't you!" 'Well, why are you so unhappy? You're rich.' 'Bah! Humbug!' 'Don't be angry, uncle,' said Fred. 'Why not? There are too many fools in this world. You say "Merry Christmas" when you're a year older and poorer. That's stupid! ' 'Uncle — please!' 'Nephew! You have your own Christmas and I'll have mine. Leave me alone.' 'But you don't celebrate Christmas, uncle.' 'Because I never make any money at Christmas. I don't like it. Leave me alone.' 'But Christmas is a good time,' said the nephew. 'It's the only time in the year when people open their hearts and help each other. They become kind and generous. I like Christmas and I say God bless it!' The clerk in his little room clapped his hands happily and said, 'Yes, that's right!'  | 
  
  
'Chúc
  mừng cậu lễ giáng sinh vui vẻ,' một giọng nói rộn rã vang lên. Fred, cháu
  trai của Scrooge bước vào. 
'Dẹp đi!' Scrooge trả lời. 'Vớ vẩn!', cháu trai ông vẻ nồng nhiệt, sắc mặt đỏ hồng và mắt sáng. 'Giáng sinh vớ vẩn thế nào, cậu?' Anh kêu lên ngạc nhiên. 'Cậu đùa đấy thôi mà, con biết.' "Tao mà thèm đùa" Scrooge nói. "Giáng sinh vui vẻ! Tại sao mày vui vẻ hả cháu? Mày là một đứa nghèo kiết xác, đúng không!" 'Con thì nghèo rồi, còn cậu sao không thể vui chứ? Cậu giàu mà. 'Dẹp! Vớ vẩn!' 'Đừng nóng mà cậu,' Fred nói. 'Sao không cho được? Có quá nhiều kẻ ngốc trên trần thế này. Mày nói "Giáng sinh vui vẻ" khi mày chỉ già thêm tuổi và nghèo thêm một nấc. Ngốc nghếch thật mà!' 'Cậu – thôi nào!' 'Mày về lo Giáng sinh của mày, cậu mày lo lễ của cậu. Để tao yên.' 'Nhưng cậu có ăn mừng Giáng sinh đâu.' 'Vì tao không bao giờ kiếm được tiền vào dịp lễ này. Tao không thích. Để tao yên.' "Nhưng Giáng sinh là thời gian tốt lành," người cháu trai nói. 'Đó là dịp duy nhất trong năm cho mọi người mở lòng ra giúp đỡ cho nhau. Con người ta tốt bụng và hào phóng ra. Con thích lễ Giáng sinh và con xin Chúa phù hộ cậu!' Người thư ký trong căn phòng nhỏ vỗ tay rân và nói, 'Hay quá!'  | 
merry
nephew
nephew
'Another
  word from you and you'll lose your job,' Scrooge said to him. 
'Don't
  be angry, uncle. Come and eat with us tomorrow,' said his nephew. 
'No!
  Go away! I'm busy.' 
'But
  why won't you come?' 
'Why
  did you get married?' Scrooge asked. 
'Because
  I fell in love.' 
'Because
  you fell in love! Bah! That's more stupid than a merry Christmas. Good
  afternoon.' 
'But
  why don't you ever come to see me ,uncle?" 
'Good
  afternoon,' said Scrooge. 
'Can't
  we be friends?' 
'Good
  afternoon,' said Scrooge. 
'Well,
  I'm very sorry about this, but I wish you a merry Christmas with all my
  heart, uncle.' 
'Good
  afternoon,' said Scrooge. 
'And
  a happy new Year!' 
'Good
  afternoon!' said Scrooge. 
So
  his nephew went to the door and opened it. But before he left, he said 'Merry
  Christmas!' to the clerk, who answered with a warm 'Happy Christmas!' 
'Are
  you stupid too?' Scrooge said. 
 | 
  
'Anh
  để tôi nghe một lời nữa nghĩa là anh sẽ mất việc đấy nhé,' Scrooge đe viên
  thư thư ký. 
'Cậu
  đừng nóng tính thế. Mời cậu đến dự tiệc ăn lễ với vợ chồng con ngày mai nhé,
  ' anh cháu trai khẩn khoản. 
'Không!
  Biến đi! Đừng có mà rầy rà.' 
'Nhưng
  sao cậu không đến dự lễ nào?' 
'Còn
  tao hỏi tại sao cháu mày kết hôn?' Scrooge hỏi. 
'Bởi
  vì cháu yêu.' 
'Bởi
  vì cháu yêu! Ý đó còn ngốc hơn cái lễ Giáng sinh vui vẻ nữa. Thôi về đi
  cháu.' 
'Nhưng
  tại sao cậu không bao giờ đến gặp cháu, vậy cậu?" 
'Về
  đi,' Scrooge nói. 
'Cậu
  cháu mình không thể thân thiện sao?' 
'Mày
  về cho,' Scrooge nói. 
'Cháu
  thật lấy làm tiếc, thôi thì xin chúc cậu  một mùa Giáng sinh vui vẻ bằng
  tất cả lòng thành của con.' 
'Về
  chưa hả, thằng này?,' Scrooge bực bội. 
'Và
  chúc mừng năm mới cậu nhé!' 
'Ừ
  biến đi cho tao!' Vậy, cháu trai ông quay lui mở cửa ra về. Nhưng trước
  khi đi, anh nói lời chào 'Giáng sinh vui vẻ!' cùng viên thư ký, anh này đáp lại
  'Giáng sinh vui vẻ!' cách nồng nhiệt. 'Ngu
  ngốc quá đấy?' Scrooge nói. 
 | 
 
At
  that moment two fat gentlemen came in. 
'Excuse
  me, is this Scrooge and Marley's?' said one of them. 'May I ask if you are Mr
  Scrooge or Mr Marley?' 
'Mr
  Marley is dead. He died on Christmas Eve seven years ago.' 
'At
  this festive time of the year, Mr Scrooge,' said the man, taking a pen from
  his pocket, 'we ask people to give some money to help the poor. There are
  thousands of people with nothing to eat at Christmas.' 
'Aren't
  there any prisons?' asked Scrooge. 
'Yes,
  lots of them.' 
'And
  what about the workhouses?
  Aren't there still lots of them?' 
'Unfortunately,
  yes.' 
'Good.
  I'm happy to hear it.' 
'We
  don't think the people in the workhouses or prisons are happy about it. They
  don't have much to eat or drink, and they're always cold. How much can you
  give us, sir?' 
'Nothing!'
  Scrooge replied. 'Leave me alone. I don't celebrate Christmas and I don't
  give money to lazy people. I help to pay for the workhouses and prisons.
  That's enough.' 
'But
  many people can't go there and they'll die in this cold weather.' 
'Well,
  there are too many people in the world already, so that's a good thing. Good
  afternoon, gentlemen!' 
So
  the two men went out and Scrooge continued his work. 
 | 
  
Đúng
  lúc đó hai quý ông béo mập bước vào. 
'Xin
  lỗi, đây có phải công ty Scrooge và Marley không ạ?' một trong 2 người nói.
  'Xin cho hỏi ông là Ông Scrooge hay Ông Marley?' 
'Ông
  Marley đã mất. Mất vào đúng đêm Giáng sinh bảy năm về trước.' 
'Vào
  dịp lễ hội này trong năm, thưa ông Scrooge,' người đàn ông trình bày, tay rút
  từ trong túi ra một cây bút, 'chúng tôi đều đi xin quyên góp hỗ trợ cho người
  nghèo. Thưa ông,   có hàng ngàn người không có gì để ăn
  vào mùa Giáng sinh.' 
'Bộ
  không có nhà tù nào hay sao?' Scrooge hỏi. 
'Thưa
  ông có rất nhiều.' 
'Còn
  những nhà tế bần thì sao? Cũng có rất nhiều chứ? ' 
'Thưa
  ông không may là có đầy.' 
'Tốt.
  Tôi rất vui mừng khi nghe vậy.' 
'Chúng
  tôi không nghĩ rằng những người đang chịu cầm giam, hay nương náu trong nhà tế
  bần hài lòng về cảnh ngộ họ phải chịu. Họ không có nhiều thức để ăn hoặc uống,
  họ luôn đói lạnh. Ông có thể cho chúng tôi bao nhiêu ạ? 
'Là
  số không!' Scrooge trả lời. 'Để tôi yên cho. Tôi không ăn mừng Giáng sinh
  cũng không đưa tiền cho những người lười biếng. Tôi đã giúp bên phí khoản trả
  tiền xây các nhà tù và viện tế bần. Thế là quá đủ.' 
'Nhưng
  vẫn nhiều người không thể vào các nơi đó và mùa lạnh này họ sẽ chết.' 
'Thế
  giới đã có quá nhiều người rồi, nên vậy cũng là tốt. Chào các vị ra về!' 
Đến
  thế, hai người đàn ông chỉ còn biết đi ra ngoài và Scrooge tiếp tục công việc
  của mình. 
 | 
 
It
  became colder and foggier and darker. When a boy came to sing
  a Christmas carol outside Scrooge's door, he stood up
  and shouted angrily, 'Go away!' The boy was frightened and ran away very
  quickly. 
Finally,
  it was time to close the office and go home. Scrooge stopped his work and put
  down his pen. The clerk put on his hat to go. 
'You
  want all day tomorrow, do you?' said Scrooge. 
'If
  it's all right, sir — yes.' 
'It's
  not all right,' Scrooge answered. 'I must pay you for a day's holiday.' 
'It's
  only once a year, sir.' 
'Bah!
  Every December 25th you get money for nothing! Well, arrive here extra early
  on the 26th — do you hear me. 
'Yes,
  sir,' said the clerk. 
And
  when he left the office, he ran and danced all the way home because it was
  Christmas Eve. 
 | 
  
Bên
  ngoài, trời ngày càng lạnh cóng, dày sương mù và tối. Một cậu bé đến hát một
  bài mừng Giáng sinh ngoài cửa hiệu của Scrooge, ông đứng ngay dậy hét giận dữ,
  'Đi ngay!' 
Cậu
  bé sợ hãi và bỏ chạy rất nhanh. 
Cuối
  cùng, đã đến lúc đóng cửa văn phòng và về nhà. Scrooge dừng lại công việc,
  buông bút xuống. Viên thư ký đội mũ lên đầu. 
'Anh
  muốn nghỉ cả ngày mai, phải không?' Scrooge hỏi. 
'Nếu
  như tiện, thưa ông chủ.' 
'Không
  tiện đâu', Scrooge giải thích. 'Tôi sẽ phải trả tiền lương cho một ngày anh
  không làm gì.' 
'Giáng
  sinh mỗi năm chỉ có một lần, thưa ông.' 
'Vớ
  vẫn! Cứ hễ ngày 25 tháng 12 là anh ở không ăn tiền hay sao! Mà này, mai 26
  anh đến đây sớm hơn nhé - anh nghe kịp không?' 
'Vâng,
  thưa ông chủ,' thư ký nói. 
Lúc
  viên thư ký rời cửa hiệu về, anh chạy cẩng lên và nhảy múa suốt trên đường về
  vì đó là đêm Giáng sinh. 
 | 
 
workhouses
foggier
carol