Chapter 6: 'A Merry Christmas, Mr Scrooge!'

Set speed:


The bed was his, the room was his, and best of all, he still had time to be a better man. He jumped out of bed.
'I will live with the spirits of the past, present and future in me!' he said, on his knees and with tears in his eyes. 'Thank you, Jacob Marley! God bless Christmas!'
Then he put on his clothes.
'My clothes are here: I am here. But the future is not here yet and I can change it!' he said, laughing and crying at the same time. 'What shall I do first? Oh, I feel as light as a feather! I'm as happy as an angel! A Merry Christmas to everybody! A Happy New Year to all the world!'
He danced in the sitting-room and looked around.
'There's the door where Jacob Marley came in. There's the place where the Ghost of Christmas Present sat. There's the window where I saw the ghosts in the air, It's all right, it's all true, it all happened!'
And he laughed and laughed, Then the church bells rang —ding, dong, ding, dong! It was a glorious sound! He opened the window and put out his head, No fog, It was a bright, sunny day, and the air was cold and sweet.
'What's today?' Scrooge shouted to a boy in the street.
'Eh?' The boy looked very surprised.
'What's today, my boy?'
'It's Christmas Day.'
Đúng chiếc giường đây của ông, căn phòng đây của ông, và sự hay nhất chính là ông vẫn còn thời gian để cải hóa thành con người tốt hơn. Ông nhảy ra khỏi giường.
'Tôi sẽ sống với cả ba thần linh của quá khứ, hiện tại và tương lai trong tôi!' Ông quỳ xuống thổn thức nói, nước mắt lưng tròng. 'Cảm ơn, Jacob Marley! Chúa phù hộ cho lễ Giáng Sinh!'
Đoạn, ông mặc quần áo vào.
'Quần áo của tôi ở đây: Tôi ở đây. Nhưng tương lai vẫn chưa có và tôi có thể thay đổi nó! ' ông nói, khóc và cười cùng một lúc. 'Tôi phải làm gì trước tiên đây? Ôi, tôi thấy lòng nhẹ tênh nhẹ bỗng! Tôi hạnh phúc như một thiên thần! Chúc một Giáng Sinh vui vẻ đến mọi người nhé! Chúc mừng năm mới!'
Ông nhảy lưng tưng trong phòng khách và nhìn quanh.
'Kia cánh cửa nơi Jacob Marley bước vào. Đó nơi Ông Ma Hiện Tại ngồi. Nọ cửa sổ nơi tôi nhìn thấy những hồn ma lang thang trong không trung, Nhưng không hề gì, tất cả đều là sự thật, tất cả đều đã xảy ra! '

Và ông cười ngặt ngoẻo không dứt, bấy giờ tiếng chuông nhà thờ vang lên rầm rộ dong, ding, dong như một âm thanh vinh quang! Ông mở cửa sổ thò đầu ra ngó qua lại. Không có sương mù, một ngày nắng đẹp. Không khí lạnh và ngọt ngào.
'Hôm nay thứ mấy?' Scrooge hét lên hỏi một cậu bé đang đi dưới phố.
'Ơ?' Cậu bé rất ngạc nhiên.
'Hôm nay thứ mấy, con trai ?'
" Hôm nay ngày Giáng sinh, thưa ông."

glorious