Một
thiếu nữ ngồi trên xe buýt. Xe dừng tại trạm kế để rước khách. Có một bà cụ già
to dềnh dàng vẻ khó ưa đến ngồi cạnh cô. Bà già không chỉ choáng gần hết ghế ngồi,
lại còn để bao nhiêu là túi xách lỉnh kỉnh va vào người cô gái. Một ông khách
ngồi đối diện cô gái trẻ thấy cảnh tượng này, bực bội, hỏi cô gái tại sao không
lên tiếng và nói điều gì đó với bà già quấy rầy.
Cô
gái trẻ đáp lại bằng một nụ cười: "Không cần phải thô lỗ hay tranh luận về
một thứ gì đó không đáng kể, thưa ông, vì cuộc hành trình của chúng ta với nhau
quá ngắn ngủi. Tôi xuống xe ở trạm dừng kế tiếp rồi."
Quả
thực là một lời nói thơm tho hay đẹp, xứng đáng được viết bằng chữ vàng:
"Không
cần phải tranh luận về điều gì đó không đáng kể, cuộc hành trình của chúng ta với
nhau quá ngắn ngủi"
Nếu
mỗi người chúng ta nhận ra rằng thời gian của chúng ta trên trần thế này quá đỗi
ngắn; không ích gì khiến ta phải làm cho nó ủ dột thêm vì những cuộc cãi vã,
tranh luận lãng phí vô bổ. Cố chấp không tha thứ cho người khác, cảm giác bất
mãn và thái độ bới nhặt lỗi lầm sẽ làm tổn hao thời gian và năng lượng biết bao
nhiêu.
Có
ai làm tan nát trái tim bạn không? Hãy bình tĩnh, cuộc hành trình quá ngắn ngủi.
Có
ai phản bội, bắt nạt, lừa gạt hoặc làm nhục bạn không? Hãy bình tĩnh, tha thứ,
vì cuộc hành trình quá ngắn ngủi.
Bất
cứ điều gì rắc rối do bất cứ ai mang lại cho ta, thì chúng ta hãy nhớ rằng cuộc
hành trình của chúng ta với nhau là quá ngắn.
Không
ai biết thời lượng của cuộc hành trình này là dài ngắn. Không ai biết được khi
nào thì điểm dừng của họ sẽ đến. Cuộc hành trình của chúng ta với nhau cực kỳ
ngắn.
Hãy
trân trọng bạn bè và gia đình. Hãy tôn trọng, hãy tử tế và hãy tha thứ sơ sót
cho nhau. Hãy để tràn đầy tâm hồn bằng lòng biết ơn và sự vui mừng.
Nếu
tôi đã từng làm tổn thương bạn, tôi xin sự tha thứ của bạn. Nếu bạn đã từng làm
tổn thương tôi, bạn đã có sự tha thứ của tôi.
Xét
cho cùng, Hành trình cùng nhau của chúng ta thật quá ngắn ngủi! Vậy hãy chọn hạnh
phúc, chọn niềm vui và xí xóa cho nhau.