Bên cạnh việc kỷ niệm ngày ra đời của Chúa Jesus Christ và tây lịch công nguyên, ngày Noel còn mang đến cho mọi người sự điều hướng suy nghĩ về ý nghĩa an bình, phúc lạc của cuộc sống, thôi thúc từng người trong chúng ta  muốn thực hiện điều gì đó nhân lành cho thế gian, đem nụ cười đến cho từng khuôn mặt thân quen trong gia đình, trong cộng đồng, hoặc xa hơn nữa là cho cả thế gian này nếu ta có điều kiện. 

Suốt trong mùa Noel, con người chợt trở nên dịu dàng khoan hỉ hơn trong ứng xử, độ lượng hơn trước lầm lỗi của kẻ khác. Một bầu không khí hòa bình tạm thời như bao trùm, lan tỏa khắp trần gian. Không khí lễ hội khiến mọi người náo nức vui… và ước chi có được không khí Noel bất tận cho mọi ngày trong suốt năm. Và lời nhắc của các thiên thần với thế gian từ hơn 2000 năm trước vẫn còn linh nghiệm, rằng:
Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
Bình an dưới thế cho người thiện lương.
Noel là một quãng thời gian diệu kỳ, khi trong gần một tháng người ta sống cho người khác nhiều hơn cho mình. Những cửa hàng, siêu thị trong thời gian này tấp nập khách ra vô, lựa chọn mua những món quà  nghĩa để tặng những người thân mình, trong tiếng nhạc Giáng Sinh rộn ràng và những bày biện trang hòa rực rỡ màu sắc.

Hồi tôi còn bé, cứ mỗi chiều trước lễ Giáng sinh, bố đều rũ tôi cùng ông đáp tàu điện ngầm để ra phố trung tâm Manhattan tìm mua quà cho mẹ, các cô, dì, bạn bè, giáo viên và tất cả những người nào có ảnh hưởng quan trọng đến cuộc sống tôi. Những khoảnh khắc ấy với tôi rất đặc biệt, phải nói kỳ diệu mới diễn tả hết được. Tất cả không gian quanh tôi bấy giờ đều phủ đầy những thứ trang hoàng để đón lễ Giáng sinh. Mặt tiền trưng bày của các cửa hàng nằm dọc Đại lộ thứ năm tất cả đều rất tráng lệ, một số tiệm còn bày trong đó cả một ngôi làng Giáng sinh hoặc ông già Noel bằng máy vẫy tay rất linh hoạt.
Trời gần như lúc nào cũng lạnh, những con đường về đêm tấp nập người qua lại, ai trông cũng hớn hở tay xách những gói quà được bọc rất đẹp, những phụ nữ khoác áo lông thú và đàn ông mặc áo choàng có cổ viền nhung. Sau hơn năm mươi năm, bây giờ nhớ lại, tôi vẫn thấy niềm vui của mọi người lan tỏa đầy phố phường. Khắp mọi ô cửa chúng tôi đi ngang đều vọng ra tiếng nhạc Giáng sinh vui tươi. Trong trí nhớ của tôi, trời luôn có tuyết rơi nhẹ; trên áo khoác, trên tóc mọi người đều có những bông tuyết vương vương.
Chúng tôi luôn bắt đầu chuyến hành trình mua sắm từ tòa nhà Rockefeller Plaza, mắt tôi nhìn không chớp cây thông to lớn, rực rỡ đèn, rồi cùng bố bình phẩm về cách trang trí năm nay có đẹp bằng năm ngoái hay không. Năm nào thấy cũng có điểm hay của năm ấy. Chúng tôi đứng xem những người trượt băng một lúc, kế đó lần bước dọc theo Đại lộ thứ năm, dừng chân một chút ở mọi cửa hàng, nghĩ về những người thân yêu, không sót người nào, ngắm kỹ rất nhiều thứ cho đến khi tìm ra thứ đúng nhất cho mỗi người.
Tôi vẫn nhớ có một lúc bố đưa tôi chiếc đồng hồ quả quýt bằng vàng của ông bảo tôi hãy giữ, dặn rằng khi nó réo vang, ấy là tín hiệu tôi sẽ đến và gặp lại ông ngay tại chỗ chúng tôi đang đứng lúc này. Sau đó bố rời đi, tôi còn lại một mình thơ thẩn vào hết hàng này lại đến hàng kia; còn bố  nhân lúc tôi không có bên, ông tự đi mua sắm theo ý mình.
Những tối ấy tôi luôn thức thật khuya, muộn hơn giờ đi ngủ ngày thường rất lâu; thường gần nửa đêm chúng tôi mới về nhà, hai tay khệ nệ bưng một chồng lỉnh kỉnh những gói và hộp, được gói đặc biệt tại cửa hàng. Mẹ tôi luôn ngồi uống ca cao đợi chúng tôi về. Bấy giờ bố con tôi đưa bà xem những chiếc hộp xinh xắn, kể về những thứ quà rất tuyệt mà hai cha con đã kiếm cho mọi người - nhưng dĩ nhiên, không bật mí chi tiết gì rõ về thứ món chúng tôi đã tìm cho bà.
Giáng sinh là cơ hội để ta nghĩ về từng người thân yêu, họ là ai và điều gì ta có thể làm để khiến họ vui mừng. Tôi nhớ cảm giác không thể diễn tả được khi tay mở hộp quà, và nhận ra đó chính là món ta vô cùng ưng ý, rất thích hợp cho ta; nó bộc lộ người mua sắm đã rất quan tâm đến ta. Cũng thật vui  khi chính ta tự tay chọn giấy gói và dây ruy băng để cột, rồi đứng xem người nhân viên cửa hàng  bọc thật khéo léo để sao cho vừa người ta muốn trao quà này cho họ. Tôi thích tìm được những món quà đặc biệt ưng ý cho người thân, và khi tìm được tôi cảm thấy mình vô cùng may mắn.
Nghĩ lại, tôi nhận ra mình chưa bao giờ thực sự chứng kiến nhiều lắm những khi các quà Giáng Sinh được mở ra. Chúng thường được gửi đi hoặc để lại dưới cây thông ở nhà của người khác, nhưng điều này không quan trọng. Thời điểm quan trọng không phải khi mở ra, hay khi bày tỏ lời cảm ơn. Thứ quan trọng chính là phước lành khi có người để cho ta yêu thương.