A Christmas Carol, câu truyện Giáng Sinh của mọi thời đại


A Christmas Carol  đã được mô tả như là quyển truyện hoàn hảo nhất trong tất cả các tác phẩm của văn hào Dickens, một câu chuyện ấm áp đầy tính nhân đạo hết mực, cũng là tác phẩm nổi tiếng nhất của nhà văn. Đó là một câu chuyện ma nhưng chuyển tải trong đó một nhắn gởi đạo đức, một thông điệp nói lên niềm hy vọng, niềm tin đối với ân trên và ân sũng cứu chuộc của tin mừng Kitô giáo. Bên cạnh, quyển tiểu thuyết xác nhận giá trị lớn lao của lễ Giáng sinh, thời gian các gia đình quây quần bên nhau để ăn mừng, hàn huyên sôi nổi.
Vào cuối câu chuyện, một đứa trẻ bị bệnh dường như chỉ còn chờ chết đã được cứu chữa khỏi hẵn, một con người cực xấu xa giở sang một trang đời mới thánh thiện, trở nên hào phóng và yêu thương nhân loại. Cái tốt-thánh thiện đã chiến thắng cái tà ác, thiện tâm và niềm trắc ẩn chiến thắng đói nghèo và đau khổ. Tuy nhiên, vẫn còn đấy hai đứa trẻ đáng sợ được giới thiệu ở cuối câu chuyện lại có số phận vẫn chưa được giải quyết, như nói rằng cái xấu-đói-ác-nghèo vẫn chực chờ quay về chúng ta.
Truyện A Christmas Carol  được viết vào mùa thu năm 1843. Đó là giai đoạn 40 đói kém, một thập kỷ dài của nước Anh trầm cảm và thất nghiệp. Dickens khi ấy đang bận rộn viết một cuốn tiểu thuyết tựa đề là Martin Chuzzlewit. Thật tiếc truyện in ra sách dướI hình thức nhiều phần không bán chạy. Khi này ông cũng rất quan tâm đến tình hình kham khó của đất nước. Ông đã đến thăm một trường học xuống cấp trầm trọng, nơi đang dạy giáo dục cơ bản cho trẻ em đường phố, trẻ không cha mẹ, hoặc trẻ bị bỏ bê, trẻ bên lề xã hội xuất thân làm con những cha mẹ đang thụ án sau chấn song nhà giam, những kẻ móc túi, gái mại dâm, v.v… Liền đó ông lên tiếng kêu gọi người bạn rất giàu có của ông là Miss Coutts hỗ trợ những trường như vậy. Ông cũng đã lên tiếng kêu gọi quyên góp hỗ trợ để mở nhiều các trường dạy nghề cơ khí ở các thị trấn công nghiệp lớn, để cung cấp sách đọc, các buổi giảng dạy kiến thức cho công nhân nam nữ và tạo thêm cho họ những cơ hội được tiếp cận bậc giáo dục cao hơn. Ông đã có phản ứng vô cùng bàng hoàng trước những sự kiện được tiết lộ trong bản báo cáo của Ủy ban Chuyên trách Lao động Trẻ em, và ông trù hoạch sẽ viết "một tập sách nhỏ bán với giá rất rẻ, với tựa đề là"Lời kêu gọi nhắn gởi nhân dân Anh, thay mặt cho những trẻ em con nhà nghèo ". Cuốn sách nhỏ này đã không được ông viết ra như dự định lúc đầu. Thay vào đó ông đã viết ra A Christmas Carol .
Trong tác phẩm đó, ông Scrooge, một doanh nhân ở London, đại diện cho những người giàu có, và khi bắt đầu câu chuyện, có vài người thuộc một tổ chức từ thiện đến gặp ông ta nhân mùa Giáng sinh để vận động ông dành cho một ít đóng góp cho những người nghèo khổ thiếu thốn. Ông từ chối thẳng thừng và rất thô lỗ, với lý do nhà nước đã lo tất cả cho họ còn gì. Ông hỏi vặn họ, "Bộ không có nhà tế bần? Không có nhà tù hay sao chứ?" Kế đó ông đã cằn nhằn bác thư ký tội nghiệp Bob Cratchit, người làm việc cho ông và là cha của nhiều đứa con, khi bác này xin ​​một ngày nghỉ lễ Giáng sinh.
Scrooge sau đó bị lôi cuốn vào một thế giới kỳ bí của ma và những linh hồn, được mô tả với tất cả trí tưởng tượng phong phú của Dickens. Nhà văn John Sutherland đã vạch ra nhiều điều phi lý trong câu chuyện hư cấu đó, thế nhưng hầu hết độc giả đều vui vẻ và không nghi ngờ mảy may về các thời gian và không gian mà Scrooge đã chu du vớI các hồn ma khi ông được các hồn ma đưa đi xem lại quá khứ của ông, và chứng kiến cuộc vật lộn vất vả với cuộc sống của gia đình Cratchit và thành viên trẻ có sức khỏe mỏng manh nhất trong gia đình này là cậu bé Tim.
Thần của Giáng Sinh Quá khứ mang Scrooge trở lại thời niên thiếu không hạnh phúc của mình, khi cha mẹ bỏ quên anh ở trường nội trú không rước về hưởng những ngày lễ Giáng Sinh êm đềm, và ngay lập tức ông trở nên dịu dàng: ông thèm khát trở lại sống cuộc đời đứa trẻ trường nội trú ngày xưa. Ông động lòng khóc và nói, "Ôi chú bé tội nghiệp," và sửa soạn thành một nhân vật thay đổi, sẵn sàng yêu những đồng loại mình.

TẬP 1
Xem baiDa hetbinh luan