Khoảng cuối những năm 60 và đầu thập niên 70, công nghệ giải trí ở miền Nam Việt Nam đã có những bước tiến dài về chất. Khi này, những phim nhựa màu đầu tiên đã ra đời bên cạnh những bộ phim trắng đen mang nhiều nội dung hay, đặc sắc. Các phim này thường được thủ diễn bởi những nam nữ nghệ sĩ được đông đảo quần chúng ái mộ. Chỉ cần trên băng rôn giới thiệu phim treo trước rạp có tên các diễn viên này đủ bảo đảm phim sẽ ăn khách.
Cải lương Cô Lành Cầu Bông là vở cải lương quay thành phim nhựa đầu tiên
Phim cải lương Cô Lành Cầu Bông là sự thể nghiệm điện ảnh hóa cải lương đầu tiên. Nhóm thực hiện là hãng phim Alpha của ông Thái Thúc Nha. Nội dung được lựa chọn đáp ứng tốt thị hiếu quần chúng. Đó là một vở tuồng cải lương xã hội, chứa đựng những sự éo le ngang trái cuộc đời luôn lấy được nước mắt khán giả. Đó là sự sa ngã của con người trước cám dỗ đồng tiền, sự bội bạc, những cạm bẫy khôn lường của cuộc đời, lòng người đổi thay và sự hối hận muộn màng.
Giống như mọi tuồng cải lương trên sân khấu, đoạn kết phim "Mèo hoang" tôn vinh giá trị muôn thuở của cuộc đời là cách ăn ở nghĩa tình, đôn hậu. Phim cải lương Cô Lành Cầu Bông trên hết đưa ra một bài học thấm thía. Nó nhắc nhở mọi người nên sống sao cho trọn, cho đẹp. Mọi người nên tôn quý giá trị những tình thâm. Đó là nền tảng của cuộc sống an lành, hạnh phúc.Đặc điểm nổi bật của những vở cải lương (nhất là cải lương xã hội) thời trước 1975 là tính nhân văn cao, lồng tải trong đó một triết lý đơn sơ bình dân, một nền móng nhân nghĩa (sống phải có tình với nhau) bất thành văn nhưng ai cũng có thể phát biểu ra được.
Khán giả đi xem vừa giải trí và cũng vừa được củng cố lại về bài học nhân nghĩa bình dân này, để nhắc nhở nhau, "sống phải có tình" - mà hiện thân đậm đà của đạo lý đậm chất nhân văn này là vai Lâm trong phim. Vở diễn dù đã cũ qua thời gian, nhưng đến tận nay xem lại khán giả vẫn còn thấy hay bởi vì những bài học đạo lý rút tỉa từ cuộc sống ra thì không bao giờ cũ và nhàm chán.
Trong phim cải lương Cô Lành Cầu Bông có sự góp mặt của hầu hết diễn viên gạo cội đoàn Kim Chung thời danh bấy giờ, gồm Minh Phụng, Lệ Thủy, Thanh Hải, Tô Kim Hồng, Hoàng Giang, Văn Hường, Trường Xuân, Hồng Hoa, Điền Lộc, Hương Duyên, Bé Bự...
Bài học triết lý của vở cải lương Cô Lành Cầu Bông
Vở cải lương Cô Lành Cầu Bông (hay tên khác là Mèo Hoang) kể về cuộc đời của Lành. Lành là một trong những cư dân ở khu vực có cây cầu nổi tiếng này. Tên Lành chính là sự gởi gấm ước muốn của người mẹ về cuộc đời ngày sau của con gái: lành lẻ, êm đẹp và phúc phận.
Chuyện rằng nơi khu xóm nghèo cạnh Cầu Bông, những mảnh đời nhọc nhằn cơm áo tề tựu lại sống bên nhau. Dù cả khu ổ chuột ấy sống rất chật vật kinh tế, âm thầm trong mỗi lâm hồn nơi ấy luôn không ngừng khao khát vươn lên. Mỗi phận người nơi đó lại chọn một lối đi riêng cho mình.
Nội dung phim cải lương Cô Lành Cầu Bông
Tại xóm Cầu Bông dù nghèo nhưng nghĩa tình luôn đong đầy ấy, có
một mối tình đẹp giữa chàng trai hiền lành, siêng năng với một cô gái dịu lành,
trong sáng. Cô gái ấy cũng tên Lành. Lành sống cuộc sống bình dị bên mẹ, ngày
ngày gánh nước mướn lấy tiền phụ mẹ trang trải sinh hoạt gia đình. Cô luôn cảm
thấy hạnh phúc, đầy đủ khi bên cạnh có mẹ và Lâm – chàng trai hết lòng yêu
thương cô.
Nhưng sóng gió bắt đầu khi Son xuất hiện. Son cũng từng sống ở xóm Cầu Bông,
Son buông lời tiếc rẻ cho Lành có nhan sắc mà để phí, không biết tận dụng để đổi lại cho mình cuộc sống hoa gấm, nhung lụa xa hoa. Những lời ngon ngọt thuyết dụ của Son như chiếc bẫy êm ái Lành từ từ ngã vào hồi nào không hay... dù bấy giờ, Lành chỉ đơn giản nghĩ nếu đi làm chỗ Son tiến dẫn cô, sẽ có nhiều tiền lo cho mẹ đầy đủ, tử tế hơn ngày ngày gánh nước mướn vất vả (và cũng uổng phí tuổi xuân cùng nhan sắc).
Khi bà Hai nghe Lành tỏ ý định muốn đi làm ở nhà hàng Son chỉ, bà không đồng ý, linh cảm rằng cuộc đời của Lành sau bước ngoặt ấy sẽ không còn yên lành như ý nguyện bà, khi đặt tên con là Lành. Lâm khi này lại nói giúp vô, thuyết phục bà Hai đồng ý vì tình cảm với Lành, không cam nhìn thấy Lành buồn khổ, và phần nữa anh tin vào tình yêu, vào tính sắt son một mực của Lành.
Lành nhanh chóng thích nghi vào thế giới thượng lưu vốn trước kia xa lạ với cô... bắt đầu biết tô son điểm phấn, diện những bộ cánh gợi cảm, biết uống rượu, liếc mắt đưa tình và nở những nụ cười giả tạo.
Việc lên đời nhảy
vọt khiến tâm hồn Lành như chiếc lá bị cuốn sâu mãi vào cuộc sống trụy lạc
đua đòi. Cô rẽ rúng, thậm chí hãi sợ tháng ngày sống cơ cực khi xưa, bắt đầu
chán ghét mái tranh tồi tàn cũ nát, vừa trông thấy đã hiển hiện rõ một chữ
"nghèo" to đậm.
“Tôi đã chán chê những ngày cơ hàn gian nan, những ngày cơm thừa
canh dư, những ngày áo quần tả tơi. Đêm về, khi trời mưa giông, mái tranh không
làm ấm thân, suốt đêm lo sợ trằn trọc” (Lệ Thủy ca).
Như một lẽ tất yếu, tình yêu giữa Lành và Lâm cũng nhanh chóng bị
cô khai tử. Khi này, Lâm cũng chua chát nhận ra sai lầm không thể cứu chữa của
anh khi không kiên quyết ngăn trở việc Lành đi làm cho nhà hàng, trái lại còn
xin giúp bà Hai cho Lành nữa.
Lâm ân hận trong muộn màng, nhưng đồng thời trong anh cũng lóe một hy vọng mong manh rằng sẽ đến một ngày Lành nhận ra thế giới ấy không thuộc về một cô bé ngây hiền, dại khờ như nàng và sẽ quay về "xóm Cầu Bông" ấm cúng tình người.
Chỉ đến khi chứng kiến nụ hôn nóng bỏng giữa Lành và Hùng - người tình Lành mới quen ở vũ trường, Lâm chết điếng như vừa lĩnh một cái tát trời giáng vào mặt, hy vọng tan bay và tim anh vỡ vụn. Tình yêu của anh đã chết, thực sự đã chết! Cô Lành của xóm nhỏ cơ hàn ngày hôm qua đã chết rồi!
Về phần Lành, cô như con thiêu thân cứ lao mình vào lửa đỏ. Một
mặt sống cảnh chồng hờ vợ tạm với Hùng, mặt khác lại sống cùng ông Dương - lão
già lắm bạc nhiều tiền si mê Lành và vung tiền không tiếc tay để cung phụng cho
Lành. Nhưng khi ông Dương phá sản, Lành nghe theo lời Hùng trở mặt với ông. Ghi
thù trong lòng, ông Dương mướn giang hồ rạch mặt hủy hoại nhan sắc Lành. Vũ khí
lợi hại duy nhất để Lành kiếm tiền giờ đã mất, thì sự yêu thương, chiều chuộng
của Hùng đối với cô cũng mất. Thấy Lành không còn giá trị hái ra tiền, hắn liền
trở mặt ngay, xem Lành là gánh nặng, những lời ngọt ngào được thay bằng những
lời đay nghiến, mai mỉa cay nghiệt, những ánh mắt nồng nàn đã thay bằng những
ánh nhìn lạnh lẽo, chán ghét.
Nhưng giờ đây, Lành còn biết đi đâu về đâu nữa. Khi chính cô là
người quyết rũ bỏ quá khứ, từ chối tất cả những tình thâm.
Chợt có tiếng xe jeep quân đội đỗ trước nhà. Lâm, trong sắc phục
sĩ quan hàm trung úy - anh đã nhập ngũ - đến tìm Lành lần cuối, báo tin mẹ Lành
đã mất và đưa cho Lành kỷ vật mà bà Hai trước khi chết nhờ anh trao lại cho
Lành.
Lâm
đi rồi, cũng vừa lúc Hùng về đến, thấy Lành khóc tức tưởi, hắn lại kiếm chuyện
đánh đập, Lành. Nhìn Lành cứ bị Hùng đối xử tàn nhẫn, Chín Thẹo – tên đàn em đi
theo Hùng, không dằn lòng được - chính hắn cũng là nạn nhân của Hùng, khi
không còn giá trị lợi dụng cũng bị Hùng đối xử nhẫn tâm. Chín Thẹo bèn đâm Hùng
một nhát, Hùng chỉ bị thương và vẫn đủ sức giết chết Chín Thẹo.
Chính
lúc này Lành đã làm một việc, mà cô cho là đúng nhất cuộc đời mình: đâm tên
Hùng một nhát chí mạng, kết thúc tất cả những ân oán tình thù, ảo ảnh phù phiếm.
Đoạn kết cải lương Cô Lành Cầu Bông dựng lại trong thập niên 90
Vở cải lương Cô Lành Cầu Bông được dựng video lại trong thập niên 90 với Tài Linh diễn vai Lành và Kim Tử Long vai Lâm. So với bản phim trước 1975 có một số tình tiết thay đổi đi cho phù hợp quan điểm xã hội giai đoạn này. Trong vở mới Lâm không vào quân đội và mang lon trung úy. Lâm vẫn làm chàng trai nghèo bôn ba sinh kế ở xóm Cầu Bông.
Như để cho có hậu hơn, đoạn kết vở cải lương thập niên 1990 kết thúc với bản án tù chỉ có 2 năm dành cho Lành. Lành cũng... lành luôn bệnh ho lao... và tái hợp Lâm. Lâm tha thứ mọi lỡ lầm của Lành, chấp nhận gương mặt bị Hùng rạch nát của vợ mình.
Do vở nguyên thủy bị mất phần kết nên xin mời quý bạn xem đỡ phần kết cải biên thực hiện năm 90 cho đỡ ghiền nhé.
AI ĐI TRÊN CẦU BÔNG?
Từ đầu cầu Bông phía Gia Định, một con đường thẳng tắp gọi là đường L’inspection (sau gọi là đường Lê Văn Duyệt, nay là Đinh Tiên Hoàng) đưa người có công việc làm đơn làm từ thẳng đến đến toà Bố (tức toà hành chánh Gia Định).
Chỗ rẽ từ phía Dakao để lên cầu Bông sang tỉnh Gia Định |